[Dịch]Vương Triều Huyền Bí - Sưu tầm

Chương 1 : Chương 1

Người đăng: 

Ngày đăng: 21:10 27-01-2018

Paris, tháng 08/2017 Đại sảnh Khách sạn năm sao The Rosa, “ Kính thưa toàn thể quý vị quan khách, để khép lại đêm hội trang sức bằng đá quý ngày hôm nay, chúng ta hãy cùng chào đón bộ sưu tập trang sức độc đáo của Tập Đoàn Nữ Trang Đá Quý FSM với tên gọi “ Nắng và Gió! “ - Lời giới thiệu của nam MC vừa dứt, khắp cả khán phòng vang lên những tràng pháo tay thật lớn thể hiện sự nồng nhiệt chào đón lẫn háo hức mong chờ. Lâm Học Nghi nhanh chóng sải bước chân tiến đến ngồi vào một chiếc ghế nệm màu trắng thuộc dãy ghế của khách VIP đã được dành sẵn cho mình theo sự hướng dẫn của nhân viên bảo vệ; cũng may cô đến vừa kịp lúc trình diễn bộ sưu tập mới của Jay đại tiểu thư, nếu không chắc chắn hai cái lỗ tai đáng thương của cô sẽ không được yên ổn. Trong giai điệu của bản nhạc hòa tấu I’m Ok quen thuộc, tất cả những ngọn đèn trên sân khấu đồng loạt chuyển sang màu vàng của ánh nắng để làm nền cho những chiếc vòng cổ, những đôi hoa tai được thiết kế dựa trên cảm hứng từ hình ảnh những chiếc lá phong cách điệu và hình ảnh những bông hoa hướng dương với điểm nhấn là những viên Ruby đỏ tươi hay những viên đá quý Citrine màu vàng hoàng kim rực rỡ được chế tác vô cùng công phu tỉ mĩ. Ánh đèn vàng dần dần tỏa ra ánh sáng xanh mát dịu nhẹ tựa như bầu trời mùa thu trong xanh với những cánh chim bạc đính kim cương tỏa ra ánh sáng lấp lánh tự do chao lượn trên ngực áo hay trên cổ tay của những cô người mẫu xinh đẹp. Nền trời trong xanh lại được thay thế bằng màu xanh của lá mạ non, bộ trang sức thứ ba được giới thiệu mang hình ảnh của những bông lúa vàng trĩu hạt, tuy không được đính những viên kim cương lấp lánh hay đá quý đắt tiền nhưng dường như tất cả mọi người đều không ngừng trầm trồ tán thưởng trước vẻ đẹp tự nhiên, sống động như thật của từng món trang sức. Bộ trang sức hình bông lúa vàng cũng chính là bộ sưu tập cuối cùng được ra mắt trong chương trình, những tràng pháo tay giòn giã không ngừng vang lên khắp cả khán phòng rộng lớn. “ Thưa tiểu thư Lâm, tiểu thư Jay nhắn cô lên tầng thượng của khách sạn để gặp cô ấy ạ! Đây là thẻ ra vào khu vực tầng thượng ạ! “ “ Cảm ơn anh! “ – Lâm Học Nghi nhẹ gật đầu lịch sự chào nam nhân viên mặc đồng phục cấp quản lý của khách sạn, cô đưa tay nhận lấy chiếc thẻ từ rồi chậm rãi cầm chiếc túi xách của mình lên thong thả bước đi theo sự dẫn đường của nam quản lý người Châu Âu điển trai. Tầng thượng của Khách sạn 5 sao nổi tiếng The Rosa không giống như tầng thượng của hầu hết những khách sạn khác, khu vực tầng thượng của khách sạn không phải là những Bar Club hay vũ trường cũng không phải là những bể bơi hoành tráng mà là một vườn thượng uyển với đủ loại hoa quý hiếm đắt tiền được nhập khẩu từ các quốc gia nổi tiếng trên thế giới. Ngồi thả mình trên một chiếc ghế dựa trong một khung cảnh lãng mạn trên tầng cao nhất của khách sạn, vừa nhấp nháp rượu vang vừa ngắm nhìn ngọn tháp Eiffel kiêu sa hoa lệ đó chính là sở thích chung của Lâm Học Nghi và người bạn thân thiết từ khi vừa lọt lòng mẹ, đại tiểu thư Lý Vân Chi mỗi khi có dịp đặt chân đến thành phố Paris mộng mơ này. “ Cậu đến rồi sao? “ – Lý Vân Chi nhẹ đặt ly rượu vang đang trên tay xuống mặt chiếc bàn hình lục giác được làm từ lá tre tuy không cầu kỳ sặc sỡ nhưng lại mang vẻ đẹp của sự đơn giản, tinh tế, cô nhoẻn miệng mỉm cười, rồi cong bàn tay phải bắt chước động tác của chú mèo chiêu tài ngoắc tay vẫy gọi Lâm Học Nghi tiến đến chỗ cô đang ngồi. Mười lần như một, cứ mỗi lần Lý Vân Chi nở nụ cười rạng rỡ như mặt trời tỏa nắng của mình sau đó bày ra bộ dáng đáng yêu như thế này Lâm Học Nghi đều không nhịn được mà khẽ bật cười thành tiếng rồi lại lắc đầu tỏ vẻ bất lực trước sự lém lỉnh tinh nghịch của đứa bạn nối khố nhà mình. “ Mình đã gọi bữa tối cho mình và cậu rồi, khoảng 30 phút nữa sẽ được ăn, vẫn là món salad ốc, beefsteak kiểu Pháp, soup hải sản và bánh macaron mà cậu thích nhất uống cùng với rượu vang do chính tay cậu ủ. “ – Lý Vân Chi chống một tay tựa cằm nhìn Lâm Học Nghi ngồi vào chiếc ghế mây đối diện với mình rồi phấn khởi lên tiếng. Vào những buổi gặp mặt thân thiết như thế này, lúc nào Lý Vân Chi cũng sử dụng ngôn ngữ mẹ đẻ của cô và Lâm Học Nghi là tiếng Việt để chuyện trò tán gẫu. “ Cậu tha chai rượu này sang đến tận đây luôn hả? “ – Lâm Học Nghi cầm chai rượu vang màu gỗ sồi óng ả nhưng lại không có nhãn mác đã được để sẵn trên bàn lên, thích thú ngắm nghía. Đây chính là một trong ba chai rượu vang đầu tiên do chính tay cô lựa chọn loại nho cùng với những hương liệu mà cô thích nhất sau đó đem chúng đi ủ thành rượu, năm đó cô vừa tròn mười tám tuổi… “ Không phải cậu nói hương vị của nó rất khó uống hay sao? Sao bây giờ lại lôi nó ra uống vậy? “ – Lâm Học Nghi nheo mắt mắt nhìn Lý Vân Chi rồi lên tiếng hỏi, trong giọng nói mang theo cả sự ngạc nhiên vì bất ngờ. “ Mười năm trước quả thật nó rất khó uống, vừa chua, vừa đắng lại vừa chát, nhưng bây giờ quả thật uống rất ngon, cậu uống thử xem! “ – Nói xong, Lý Vân Chi nở nụ cười thật tươi rồi cầm lấy chiếc ly bằng pha lê sáng bóng đưa đến cho Lâm Học Nghi rót rượu. Lâm Học Nghi cầm chai rượu thong thả rót rượu đầy đến một phần ba chiếc ly thì ngưng lại, cô đặt chai rượu xuống bàn, cầm ly rượu màu đỏ đậm như một đóa hồng nhung trên tay, lắc nhẹ rồi đưa ly rượu lên gần mũi ngửi mùi hương của rượu sau đó chậm rãi uống một ngụm nhỏ. “ Bây giờ mình mới hiểu câu nói : mỹ nhân thưởng rượu, hoa nhường nguyệt thẹn là như thế nào nha. Kate! Có ai nói với cậu là cậu càng ngày càng đẹp không? Nhất là vào những lúc cậu thử rượu á! “ “ Có một người! ... Cũng vừa mới khen xong! “ – Lâm Học Nghi bật cười, lập tức lên tiếng đáp lời. “ Đồ quỷ! “ – Lý Vân Chi khẽ lườm Lâm Học Nghi, lẩm bẩm lên tiếng. “ Jay, buổi ra mắt bộ sưu tập mới lần này đã thành công mỹ mãn, cậu có dự tính làm gì hay đi đâu đó tìm cảm hứng không? “ – Lâm Học Nghi hớp thêm một ngụm rượu vang, cô nhìn Lý Vân Chi rồi mỉm cười lên tiếng hỏi. “ Mình cũng có ý định đi du lịch vài tháng để thay đổi không khí, cậu có nơi nào hay ho để đi không? Nếu có thì cho mình đi chung với! “ “ Ông mình vừa gọi điện thoại bảo mình cố gắng sắp xếp sang Ai Cập gấp vì nhóm khảo cổ của ông vừa khám phá được một công trình rất thú vị. Ông còn nói nếu được thì rủ cậu cùng đi. “ “ Cậu thấy thế nào? “ – Lý Vân Chi nheo mắt nhìn Lâm Học Nghi, nửa hào hứng nửa hoài nghi lên tiếng hỏi. “ Mười mấy năm nay ông mình dốc rất nhiều tâm huyết để nghiên cứu về lịch sử và nền văn hóa cổ đại Ai Cập, mình được ông cho xem qua nhiều tư liệu nên cũng rất có hứng thú với công trình khảo cổ lần này của ông. Mình và cậu bay đến Ai Cập thăm ông một chuyến sau đó bọn mình sẽ đi khảo sát những vườn nho và lựu đỏ nổi tiếng tại đây, mình đang muốn tìm nguồn nguyên liệu mới để nghiên cứu sản xuất loại rượu vang trắng. “ “ Mình thì không có hứng thú gì lắm với mấy cái công trình khảo cổ, mình thích những khu vườn trồng nho và lựu đỏ hơn! “ – Lý Vân Chi gật gù tỏ vẻ cân nhắc rồi lên tiếng đáp lời. “ Uhm, mình biết cậu có tâm hồn ăn uống rất ư là vĩ đại! “ – Lâm Học Nghi tủm tỉm mỉm cười rồi bày ra vẻ mặt vô cùng thành thật cất giọng trêu đùa. “ Hai đứa mình, một đứa thì dành cả tuổi thanh xuân để đi tìm thức ăn ngon, đứa còn lại thì dành cả thanh xuân để làm chuột bạch, quy luật cộng sinh như vậy quá tuyệt vời rồi còn gì? “ – Lý Vân Chi mỉm cười, vui vẻ đáp trả. “ Không đúng! Mình thấy cậu dành cả thanh xuân để kéo ba mẹ cậu trở về bên nhau thì có! “ – Lâm Học Nghi lắc đầu phản bác. “ Mấy năm trời nay mình ra sức hàn gắng hòa giải nhưng vẫn chẳng đâu vào đâu! Nhiều lúc mình tự hỏi không biết mình có phải là con gái ruột của hai người họ không nữa? Cái mong ước nhỏ nhoi là lại được nhìn thấy ba mẹ của mình hạnh phúc bên nhau không biết đến bao giờ mới thành sự thật á? … Thôi, không nhắc đến ba mẹ của mình nữa, mình có quà tặng cậu đây! “ – Lý Vân Chi nhanh chóng dẹp bộ dáng đại tiểu thư không được ba mẹ quan tâm chăm sóc qua một bên, cô xoay người lấy từ trong túi chiếc áo vest nữ màu đen được khoác trên thành ghế ra một hộp quà màu xanh lá mạ xinh xắn rồi đưa đến tận tay Lâm Học Nghi. Lâm Học Nghi nở nụ cười thật tươi, thích thú mở hộp quà trên tay ra để xem xét. “ Chúc cậu sinh nhật vui vẻ! “ “ Woa! Đẹp quá! “ – Lâm Học Nghi ngắm nhìn bộ trang sức hình hai cành lúa mạch màu vàng óng được uốn cong mềm mại tạo thành điểm nhấn vô cùng độc đáo, sang trọng lẫn tinh tế rồi trầm trồ tán thưởng. “ Bộ trang sức này mình thiết kế riêng cho cậu, là sản phẩm độc nhất vô nhị đó! “ “ Jay, cảm ơn cậu rất nhiều! “ – Lâm Học Nghi cảm động lên tiếng. “ Mỗi năm vào ngày sinh nhật của cậu mình đều tặng cậu một bộ trang sức, như vậy sau này cậu mà sinh con gái cậu sẽ tiết kiệm được một số tiền khổng lồ vì khỏi phải chuẩn bị của hồi môn cho con bé. “ “ Jay đại tiểu thư lo xa quá rồi đó! “ “ Hì hì! Sắp rồi … sắp rồi! … Sẽ sớm thôi mà! … “
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang